Search

“Lá vàng là bởi đất khô. Nhìn cây sửa đất, nhìn co...

  • Share this:

“Lá vàng là bởi đất khô. Nhìn cây sửa đất, nhìn con sửa mình.”

Tôi đã giật mình khi lần đầu tiên đọc được rằng, đến 8 tuổi một đứa bé coi như đã hoàn thiện 80% tâm lý- nhân cách- quan điểm sống cơ bản. Nghĩa là 8 năm đầu đời ấy sẽ gần như quyết định Con Chúng Ta Là Ai.

Nếu bạn thiếu tiền bạn có thể kiếm sau, nếu bạn chưa mua đủ quần áo đẹp cho bé bạn có thể mua sau;

Nhưng nếu bạn không dành đủ thời gian cho bé, không thể hiện tình yêu của mình đủ nhiều để bé cảm nhận được, bạn phó thác con cho ông bà hoặc người giúp việc chăm nuôi – thì bạn sẽ không có phép màu nào quay lại để bù đắp và cứu vãn sai lầm đã bỏ rơi con mình.

Mình thích quan điểm này: Nếu bạn chưa thể xây được nhà thì hãy để sau, điều quan trọng hơn cả là XÂY NGƯỜI, nó tiết kiệm tiền cho bạn bằng mấy lần cái nhà mà chỉ có sau này bạn mới nhìn thấy được.

Trẻ con thì rất phiền phức. Sự phiền phức đó lại không hẳn là do chúng. Ta chọn sinh ra chúng chứ chúng đâu chọn nhảy vào đời ta. Ta có thể cân đo đong đếm sắp xếp thứ tự ưu tiên và quyết định sẽ dành cho con bao nhiêu phần trăm thời gian, chứ con đâu biết mẹ ra khỏi cánh cửa kia rồi sẽ về, bố làm xong việc này sẽ chơi với con.

Vì ta có thế giới với công việc, với các mối quan hệ, với cái chân đi bất cứ đâu, chứ con nhỏ chỉ biết thế giới bầu trời là bố mẹ mà thôi.”

———
Mình tình cờ đọc được những dòng này trên mạng, thấy rất đúng đắn. Thế giới của mình bây giờ vốn chẳng còn lại gì. Những gì cố gắng xoay sở mỗi ngày đều vì hiện tại của những đứa trẻ.

Con mình buồn một chút đến cơm mình cũng chẳng thể nuốt trôi.

Mang đến cho con cuộc đời là lựa chọn của cha mẹ.

Mình phải có trách nhiệm, cho dù ở hoàn cảnh nào, cho dù mình bĩ cực ra sao.

Cây khô héo còn có nghị lực để vực dậy, sống lại kiên cường.
Làm mẹ rồi, không được buông xuôi cuộc đời dù cho chỉ một giây một phút.


Tags:

About author
not provided